Sunday, August 08, 2021

Music

 Nhạc Ngọc Tân nào

Wednesday, May 30, 2012

End This Depression Now!

Sách mới của Paul Krugman.

Key points:
- Suy thoái đã kéo dài 5 năm và ngày càng trầm trọng ở một số nước khu vực Eurozone
- Giờ là lúc tìm giải pháp thoát khỏi suy thoái chứ không phải cứ bàn mãi về nguyên nhân suy thoái và những cảnh báo cho các cuộc suy thoái tiếp theo.
- Khu vực tư nhân vẫn chưa hồi sức, cần có sự tác động của nhà nước.
- Các gói kích thích kinh tế của Nhà nước phải mạnh hơn nữa để tăng tổng cầu. Kích cho được khu vực tư nhân phục hồi trở lại.

Fulltext lượm được trên mạng.

Việt Nam chớ có học bài này à nha! Gớm thấy bà!

- U.S. mấy năm rồi lãi suất về 0 mà không kích nổi khu vực tư nhân nên mới kêu gọi tăng cường chi Ngân sách để kích. 
- VN mấy năm trước đã tăng chi Ngân sách khủng khiến lạm phát ngấp nghé 20pt.
- Khi không chịu nổi nhiệt lạm phát thì lại thắt cung tiền, cắt chi NS quyết liệt như triệt sản! (NQ11)
- Giờ lại muốn kích, giảm lãi suất và tăng chi NS (NQ13). Cái giảm thì quả là khó. Cái tăng thì cẩn thận chết yểu! 

Vậy là lộ diện Fiscal Cycle và nguy cơ Budget Crisis! 

He, sẽ có bài chi tiết về chính sách Tài chính VN.   

Friday, March 09, 2012

Playboy Interview: Paul Krugman (3/2012)

How the economy went crazy and whether it can be fixed?

- Some people must have violated laws.

- Education is a panacea.

- Depression could end by A World War!

(The Interview)

Monday, December 20, 2010

Chính phủ có nên trả nợ thay cho Vinashin?

Đọc bài này http://bee.net.vn/channel/2043/201012/Chinh-phu-co-nen-tra-no-thay-cho-Vinashin-1783185/. Thấy các vị chẳng tin tưởng gì vào Chính phủ và sợ mất thêm tiền vào cái thùng không đáy Vinashin.

Tuy nhiên vấn đề lại là Chính phủ có tin vào chính mình hay không.

Ý kiến của tôi:

Cần khẳng định là chính phủ không trả nợ thay VINASHIN. Doanh nghiệp vay, doanh nghiệp phải tự trả.

Tuy nhiên, chính phủ có thể hỗ trợ Vinashin trong lúc khó khăn này bằng cách cho Vinashin vay để trả nợ khoản đã dến hạn phải trả này. Với các lý do sau đây:

- Chính phủ tin rằng cần có công nghiệp đóng tầu

- Kế hoạch tái cơ cấu Vinashin là đúng đắn

- Triển vọng phục hồi và kinh doanh có lãi của Vinashine là khả thi. (theo phát biểu của ông Nguyễn Sinh Hùng tại Quốc hội - đại diện cho Chính phủ/Vinashin)

Nếu Chính phủ không cho Vinashin vay để trả nợ đợt này thì có nghĩa là chính Chính phủ cũng không tin tưởng vào chiến lược phát triển công nghiệp đóng tầu của mình; không tin tưởng vào kế hoạch tái cơ cấu Vinashin. Và như vậy những giải trình của Chính về Vinashin trước Quốc hội và công luận chỉ là những lời biện hộ nói lấy được.

Không thể nói là Chính phú không có tiền (60 triệu USD) để hỗ trợ Vinashin luc này. Có thời điểm Chính phủ đã chi nhiều nghìn tỷ đồng để trợ giá cho ngành xăng dầu.

Hãy nhìn bài học cứu trợ ngành công nghiệp Ô-tô của Mỹ để học tập. Hãng Ô-tô General Motor (GM) đã trở lại ngoạn mục sau khoản cứu trợ của chính phủ vào lúc khó khăn nhất. Hiện GM đã trả được gần nửa số nợ của Chính phủ (Thực hiện kế hoạch giải cứu ngành công nghiệp Ô-tô, Chính phủ đã cho GM vay 49,5 tỷ USD)

Saturday, September 20, 2008

Các báo cáo về Kinh tế và TTCK Việt Nam


Friday, April 25, 2008

Thị trường trở về giá trị thực qua thời kỳ xuống dốc không phanh

Với nhà quản lý: Giá CP trước đây đã bị "thổi lên" quá cao. Thị trường bây giờ mới là phản ảnh giá trị thực của nó.

Với nhà đầu tư trong nước: Bao giờ mới lấy lại được vốn đây. Càng "quẫy" càng chết

Với nhà đầu tư nước ngoài: Giá bây giờ cực thấp, "quá ngon"

Xin mời đọc toàn văn bài viết trên "The Financial Times".


Thị trường trở về giá trị thực qua thời kỳ xuống dốc không phanh

By Amy Kazmin, 22/04/2008

Trong văn phòng nhỏ của Công ty Chứng khoán Mê Kông nằm trong con ngõ nhỏ giữa thủ đô Hà Nội, một nhóm các nhà đầu tư đang buồn rầu nhìn vào màn hình máy tính xách tay, theo dõi sự đi xuống chậm rãi của thị trường chứng khoán TP. Hồ Chí Minh.

Mới chỉ một năm trước đây, Công ty Chứng khoán Mê Kông, giống như phần lớn các công ty chứng khoán của Việt Nam, cứ mỗi buổi sáng là chật cứng các nhà đầu tư, họ là những người đã đổ những tiền tiết kiệm của mình vào thị trường khiến cho nó tăng lên tới 144% trong năm 2006.

Những ngày này, văn phòng công ty hoàn toàn vắng vẻ, trừ một vài người đang cố rút khỏi thị trường đã tuột dốc tới 42,4% trong năm nay.

Trong số họ có nhà đầu tư Lê Thu Hà, 27 tuổi, vào tháng 10/2006 theo sự quyến rũ của những âm thanh êm ái tràn ngập thị trường khi đó đã bỏ việc ở một công ty xuất-nhập khẩu để dành toàn bộ thời gian cho việc quản lý danh mục đầu tư của mình trên thị trường. Khi đó chị đã đổ vào thị trường số tiền là 31.000 USD, nhưng số vốn này bây giờ đã tiêu tan gần hết.

Chị nói: “Tôi muốn rút khỏi thị trường, nhúng bây giờ lại không phải lúc. Đã quá muộn rồi”

Với nhiều nhà đầu tư Việt Nam, sự suy giảm gần đây của thị trường 8 năm tuổi là một cơn bão tài chính nặng nề, có thể có ảnh hưởng lâu dài tới những khát khao đầu tư cổ phiếu.

“Nhiều người mới ra nhập thị trường có cảm giác là họ mất rất nhiều tiền trong một thời gian rất ngắn”, theo lời ông Lê Song Lai, Phó Tổng Giám đốc Tổng Công ty Đầu tư và Kinh doanh vốn Nhà nước (SCIC), một công ty quản lý các lợi ích của một số Doanh nghiệp Nhà nước đã niêm yết trên thị trường.

“Họ đã cố bù đắp các khoản thua lỗ trên thị trường, nhưng càng cố thì lại càng lỗ”

Tuy nhiên thị trường chứng khoán Việt Nam lại bị tổn thương một cách vô tình do hoạt động gần đây của chính phủ trong việc chống lạm phát và hạ nhiệt thị trường bất động sản thông qua việc siết chặt tiền tệ.

“Tính thiếu thanh khoản đã làm đóng băng thị trường bất động sản, nhưng hệ quả không mong đợi là đã làm ảnh hưởng đến thị trường chứng khoán”, theo lời ông Dickon Verey, trưởng phòng kinh doanh của Công ty Chứng khoán Mê Kông.

Thị trường – đã từng lên đến đỉnh điểm vào tháng 3/2007 – đã đánh mất sinh lực vào cuối năm ngoái, do bị kẹt bởi những hạn chế đối với việc ngân hàng cho vay mua chứng khoán, khối lượng khổng lồ của các đợt phát hành cổ phiếu mới và những lo ngại về ảnh hưởng của sự suy thoái nền kinh tế thế giới đến Việt Nam. Thị trường đến cuối năm 2007 tăng khoảng 25%.

Tuy nhiên, các công ty chứng khoán và các quỹ đầu tư cho rằng quyết định của Ngân hàng Nhà nước vào tháng 2 vừa qua về việc rút 1,26 tỷ USD ra khỏi hệ thống tài chính – thông qua việc phát hành tín phiếu bắt buộc cho các ngân hàng thương mại – đã đẩy thị trường vào tình trạng xuống dốc không phanh.

Các nhà đầu tư nước ngoài cũng bị chặn cửa mua chứng khoán do không có khả năng tiếp cận nguồn tiền đồng khi ngân hàng dừng mua USD.

Kể từ đó, các cơ quan quản lý cố gắng một cách thiếu bình tĩnh trong việc vực dậy niềm tin của các nhà đầu tư bằng nhiều biện trong trong đó có việc thu hẹp biên độ giao dịch trong ngày.

Vào đầu tháng 3/2008, SCIC cũng bắt đầu lựa chọn cổ phiếu để mua vào coi như là một “chức năng công” nhằm hỗ trợ thị trường, mặc dầu ông Lai nói rằng ông bị cấm tiết lộ các thông tin chi tiết về việc mua đó.

Các nhà đầu tư nước ngoài một lần nữa lại chọn mua các cổ phiếu blue-chip của Việt Nam. Các cổ phiếu này hiện đang có giá hấp dẫn với hệ số P/E trung bình là 13, so với lúc đỉnh điểm hệ số này ở mức 35.

“Trong một thời gian dài, giá của nhiều cổ phiếu đã bị thổi phồng – không phản ánh giá trị thực, nội tại của cổ phiếu”, ông Lai nói. “Bây giờ, thị trường đã trở về giá trị thực của nó. Chúng ta không nói rằng “thị trường suy thoái mà là sự trở lại giá trị thực của thị trường”

Hiện nay, các nhà đầu tư Việt Nam đặt lệnh với nhiều lo âu, việc đưa họ nhìn đúng giá trị thực của cổ phiếu sẽ không dễ dàng gì.

(Nguồn: The Financial Times, 22 April 2008)

Sunday, April 13, 2008

Chứng khoán Việt Nam - Bong bóng chứng khoán lần đầu tiên bị vỡ

Gọi cho đúng tên nhé: Thị trường sụp đổ (giảm tới 44% thì không gọi là sụp đổ thì gọi là gì); Các nhà đầu tư trong nước = Các "con bạc". Xin mời đọc toàn văn bài viết trên "The Economist", tạp chí kinh tế hàng đầu trên thế giới nhé.

Chứng khoán Việt Nam - Bong bóng chứng khoán lần đầu tiên bị vỡ

The Economist, 03/04/08

Ở Việt Nam, cũng như ở các nước Đông Nam Á khác, hầu hết mọi thứ đều tăng giá – thực phẩm, nhiên liệu, nhà cửa. Nhưng cổ phiếu lại đi theo hướng ngược lại. Các thị trường chứng khoán trong khu vực bị suy giảm trong Quý I, sự suy giảm tồi tệ nhất trong vòng vòng sáu năm trở lại đây. Không có nơi nào bị thiệt hại nặng nề như thị trường chứng khoán Thành phố Hồ Chí Minh, một thị trường chứng khoán non trẻ nhất trong khu vực: chỉ số thị trường giảm tới 44% trong Quý I (xem đồ thị). Các nhà đầu tư nhỏ của nước Việt Nam XHCN nồng nhiệt chào đón CNTB ngay sau khi thị trường chứng khoán được thành lập vào năm 2000. Nhưng trong những tháng vừa qua, họ đã thấy được mặt trái của thị trường khi lần đầu tiên bong bóng thị trường nổ tung.





Tâm trạng u buồn tràn ngập các công ty chứng khoán trái ngược hẳn với hình ảnh đầu năm ngoái (2007), khi các “sàn giao dịch” chật ních các đầu tư nhỏ náo nhiệt, mắt dán chặt vào các màn hình lớn hiển thị giá khi giá cổ phiếu tăng lên các đỉnh cao một cách vô lý. Quỹ Tiền tệ Thế giới (IMF) đã cảnh báo các nhà quản lý nhằm hạ nhiệt thị trường. Cơ quan quản lý đã làm theo cảnh báo, chỉ thị cho các ngân hàng dừng cho các cá nhân và các công ty vay để đầu cơ vào cổ phiếu. Việc này đã làm cho bong bóng thị trường xì hơi đôi chút. Vào tháng Giêng năm nay, biện pháp này đã được gỡ bỏ một phần.

Tuy nhiên, thị trường chứng khoán lúc này lại chịu sức ép của những lo ngại về tình trạng lạm phát trong nước và sự suy thoái của nền kinh tế Mỹ, là một trong những thị trường xuất khẩu lớn của Việt Nam. Để kiềm chế cơn bão lạm phát – gần 20% trong tháng Ba so với cùng kỳ năm ngoái – Chính phủ đã áp dụng lại các biện pháp kiểm soát tín dụng, và các biện pháp lần này được áp dụng rộng rãi hơn lần trước, nhằm giảm thiểu các hoạt động đầu cơ chứng khoán. Điều này càng làm cho thị trường chứng khoán suy giảm hơn nữa.




Cơn lũ bán ra mang màu đỏ


Trong vài tuần gần đây, khi đà xuống dốc gia tăng, những ngân hàng trước đây đã cho những nhà đầu tư thất bại vay vốn nhận ra mình đang giữ những cổ phiếu như đồ thế chấp, bèn quăng chúng vào thị trường, làm cho vấn đề trở nên tồi tệ hơn. Chính phủ bắt đầu lo sợ điều này có thể đặt chương trình cổ phần hoá của Chính phủ ở vào thế rủi ro. Chính phủ đã chỉ thị cho Tổng Công Ty Đầu Tư và Kinh Doanh Vốn Nhà Nước (SCIC), một công ty nắm giữ phần vốn của nhà nước trong các doanh nghiệp cổ phần hoá, mua vào lại các cổ phiếu để hỗ trợ cho thị trường. Mặc dù việc này không phải là chưa có tiền lệ (nước Anh cũng thực hiện việc mua lại tương tự như vậy khi việc tư nhân hoá BP, một công ty dầu mỏ, bị ảnh hưởng lớn do sự sụp đổ của thị tường chứng khoán năm 1987), ý tưởng đó vướng phải sự phản đổi của chính SCIC.


Do đó, ngày 27 tháng 3, một biện pháp quyết liệt hơn được thực hiện, xiết lại những biến động giá các cổ phiếu do các cá nhân nắm giữ theo biên độ 1% trong ngày giao dịch. Các ngân hàng cũng được yêu cầu ngưng không giải chấp các cổ phiếu mà họ đang nắm giữ. Các biên pháp này, dự kiến là thực hiện tạm thời, đã thành công trong việc ngăn chặn thị trường sụp đổ. Ngày 3 tháng 4, Chính phủ lại thông báo nới rộng biên độ giao dịch ra thành 2%.


Cho đến nay, dường như các nhà đầu tư nước ngoài tại Việt Nam, từng trải nghiệm với những thăng trầm trong đầu tư trên thị trường chứng khoán, vẫn kiên định. Cơ quản quản lý thị trường, Uỷ Ban Chứng Khoán Nhà Nước, trong tuần này cho biết rằng các nhà đầu tư nước ngoài là những người mua nhiều hơn bán trong giai đoạn từ đầu năm đến nay. Chỉ có những “con bạc” trong nước là những kẻ sợ hãi và rút tiền ra khỏi thị trường. Mặc dù một số người sẽ mất một phần tiền tiết kiệm của cả đời, nhưng con số này này tương đối ít - có lẽ có nửa triệu người đầu tư vào thị trường chứng khoán trong một nước có 85 triệu dân - vì vậy ảnh hưởng về tài sản nói chung nên nền kinh tế có thể được hạn bớt.


Ông Dominic Scriven thuộc công ty Dragon Capital, một công ty đầu tư đóng tại Thành phố Hồ Chí Minh, cho rằng trên thị trường chứng khoán trong cái rủi có cái may. Trước khi thị trường đổ vỡ, nhiều công ty thấy rằng quá dễ để phát hành cổ phiếu trên thị trường, do đó chúng không chịu áp lực phải cải thiện công việc quản lý công ty. Dòng cổ phiếu phát hành thêm liên tục đã pha loãng lợi nhuận trên mỗi cổ phiếu, góp phần vào sự đổ vỡ của thị trường. Có quá nhiều công ty chứng khoán mới được thành lập và các công ty không chuyên về tài chính đã sao lãng mảng kinh doanh cốt lõi của mình để chạy theo cám dỗ nhất thời trong đầu tư vào chứng khoán. Bây giờ, cú “chấn động” vừa rồi dường như lại là hữu ích. Ông Scriven nói: “Chúng tôi học được nhiều điều từ sự đổ vỡ vừa qua của thị trường”.


(Nguồn: The Economist, ngày 3 tháng 4 năm 2008)

Bạn có muốn nghe đọc không? (Audio)

Saturday, April 05, 2008

Làm gì khi thị trường suy giảm

Thị trường đang ở vào thời kỳ suy thoái kéo dài. Chính phủ thì lúng túng trong điều hành vĩ mô gây ảnh hưởng không nhỏ đến hoạt động của thị trường. Tốt nhất là đọc, đọc và đọc, theo như lời khuyên của bài viết này.

Làm gì khi thị trường suy giảm

Thị trường tồi tệ có làm bạn thất vọng không? Sau đây là một vài điều có thể là hữu ích đối với bạn:

1. Hãy quên đi những cảm xúc của bạn

Bạn có một danh mục đầu tư đa dạng không? Bạn có đầu tư nhiều vào các cổ phiếu truyền thống không? Bạn có ở vị thế dài hạn (10 năm hoặc hơn) cho đến khi bạn cần tiền không? Nếu câu trả lời là “có” cho một hoặc tất cả các câu hỏi trên thì bạn có thể cần xem lại các cảm xúc của bạn, đừng hoảng sợ, vượt qua cảm giác đó và thực hiện …đầu tư vào nhiều CP hơn

2. Bạn đang làm cái quỷ gì trên thị trường?

Cái ngược lại với điều 1 ở trên: bạn có một danh mục đầu tư không được đa dạng lắm phải không? Bạn đã đầu tư vào mấy thứ “rác rưởi” đúng không? Bạn chỉ có một thời gian ngắn nữa là sẽ cần món tiền bạn đang đầu tư phải không? Bạn đang chuẩn bị nghỉ hưu phải không?

Nếu câu trả lời là “có” cho một hay tất cả các câu hỏi ở trên thì bạn cần phải cân nhắc cẩn thận để thoát ra khỏi thị trường trước khi nó đi xuống đến chỗ làm cho bạn thua lỗ hơn nữa, kéo dài thời gian làm việc (trước khi được nghỉ hưu), hay thậm chí còn tệ hơn nữa là bị đuổi ra khỏi ngôi hnhà của chính bạn… Nên nhớ một nguyên tắc đơn giản của thành công là: nếu bạn không cần lợi nhuận thì dù gì điều đó cũng không thể diễn ra, vậy tại sao lại chấp nhận rủi ro?

3, 4, 5, 6, 7, 8, 9: (không thích hợp lắm cho VN)

10. Học một ngoại ngữ

Bạn đã đọc cuốn “Thế giới phẳng” của Thomas Friedman chưa? Đó là một cuốn sách tuyệt vời với một ý tưởng ẩn chứa trong đó: nhờ có công nghệ, sáng tạo và một số yếu tố khác nữa, thế giới không còn là tập hợp các quốc gia như các ốc đảo riêng lẻ mà là một cộng đồng các nền kinh tế và nhiều thứ khác nữa được kết nối với nhau trên quy mô toàn cầu.

Mặc dù các thị trường toàn cầu chao đảo ngày hôm qua và (hy vọng thế) trong phút chốc nào đó nó có thể nổ tung, các cơ hội đang trở lại có nhiều quốc gia đang khai thác tốt những co hội đó.

Tuy nhiên, khi tìm hiểu các cơ hội đầu tư ở các nơi khác nhau trên thế giới, tôi thành thực khuyên bạn nên tránh xa việc đầu tư vào các công ty tư nhân (trừ khi bạn thực sự muốn thử thách, lựa chọn các công ty tư nhân trong bất kỳ thị trường nào như là một việc khó để thực hiện đầu tư). Thay vào đó, hãy xem xét sử dụng một cái gì đó chẳng hạn như quỹ đầu tư chỉ số ngoại tệ để chọn cho mình một nước để đầu tư.

11. Bắt đầu đọc sách

Thay vì xem chương trình “thần tượng âm nhạc” tối nay thì bạn hãy dùng thời gian để đọc báo… tạp chí…Barron’s, Nhật báo Phố Wall, hoặc tốt nhất là một cuốn sách về đầu tư. Trong khi có khá nhiều sách về kỹ thuật đầu tư để lựa chọn đọc, thì tôi cho rằng đa số mọi người sẽ muốn đọc thứ gì đó nhẹ nhàng, dễ hiểu nhưng có tính giáo dục cao. Trong khi tôi không nhất thiết phải đồng ý hay tán thành tất cả những điều đã đọc được trong sách, tôi đã đọc hàng chục cuốn và để gợi ý cho bạn thì một số cuốn hiện ra ngay trong ý nghĩ của tôi, đó là:

- Bạn đã thua lỗ, bây giờ thì sao? Là thế nào để chiến thắng khi thị trường suy giảm và có thể nghỉ hưu đúng tuổi (Jonathan Clements) - You’ve Lost It, Now What? How to Beat the Bear Market and Still Retire on Time

- Nhà Triệu phú ở kế bên nhà bạn (Stanley và Danko) - The Millionaire Next Door

- Chín bước để đi tới tự do về tài chính (Suze Orman) - 9 Steps to Financial Freedom

- Rắc rối với các Quỹ tương hỗ (Richard Rutner) - The Trouble With Mutual Funds

- Cha giầu, cha nghèo (Robert Kiyosaki) - Rich Dad, Poor Dad

- Bạn không bao giờ có thể trở thành quá giàu (Alan Haft) - You Can Never Be Too Rich

Kết luận

Dù cho thị trường tốt hay xấu thì tôi hy vọng rằng những ý kiến trên của tôi sẽ giúp bạn phần nào. Khi cho rằng thế giới không thể dễ dàng bị thiêu rụi thì tôi chân thành chúc bạn gặt hái được nhiều thành công.

(Nguồn: http://www.alanhaft.com/blog/2008/01/23/how-to-deal-with-a-bear-market)


Sunday, March 23, 2008

Tại sao nhiều nhà đầu tư nhỏ thua lỗ

Đoạn sau đây trích từ báo cáo: "Lựa chọn Thành công: Bài học từ Đông Á và Đông Nam Á cho tương lai của Việt Nam", do nhóm giáo sư trường Đại học Harvard viết gửi Thủ tướng NTD vào tháng giêng 2008. Vào những ngày này, khi giá CP rớt thê thảm thì mới thấy giá trị của những cảnh báo do báo cáo này đưa ra. Tại sao giá của những công ty niêm yết quá cao như vậy, đặc biệt là CP của các Cty Blue-Chip. Có nhiều CP giá cao gấp vài chục lần so với mệnh giá, cá biệt như FPT ở thời điểm cao nhất lên tới hơn 60 lần so với mệnh giá. Các công ty lớn không chỉ bòn rút tiền đầu tư của các nhà đầu tư từ công ty mẹ mà còn thực hiện điều đó qua việc thành lập hàng loạt các công ty con. Điển hình lại vẫn là FPT, với hàng loạt FPT Finance, FPT Land, FPT Bank...; hay như Tổng CTy Sông Đà với hàng loạt SDx. Ngay cả Chính phủ cũng dựa vào tình trạng quá nóng thị trường để định giá quá cao trong các đợt IPO của các ông lớn. Điển hình là VCB và SABECO. Đã xác định giá trị của VCB là 15 nghìn tỷ, tính tất cả các yếu tố, kể cả giá trị thương hiệu rồi, vậy mà còn đặt giá lên gấp 10 lần so với mệnh giá!? Đến thời điểm này giá VCB rớt xuống chỉ còn khoảng 6 chấm trên sàn OTC. Vậy là không chỉ các công ty mà ngay cả Chính phủ make benefit từ lòng tin của các nhà đầu tư. Bây giờ là lúc thị trường điều chỉnh và giá của CP phải trở về đúng giá trị của nó. Nhưng nhiều nhà đầu tư đã mất tiền và mất cả niềm tin. Làm sao khôi phục lại thị trường đây? Mời bà con đọc cả báo cáo để có cái nhìn dài hạn về triển vọng của KTVN và sự phát triển của TTCK nhé.


Trong quá trình mở rộng phát triển của nhiều tập đoàn hiện nay cũng đã xuất hiện một số biểu hiện đáng báo động. Một “kịch bản” phổ biến khi mở rộng như vậy được miêu tả như sau. Tập đoàn nhà nước thành lập một công ty con, trong đó ban giám đốc của tập đoàn (còn gọi là công ty mẹ) và của công ty con nắm giữ một lượng cổ phiếu đáng kể của công ty con mới này. Một phần tài sản của tập đoàn (đất đai chẳng hạn) được chuyển cho công ty con dưới hình thức đầu tư hay góp vốn ban đầu. Khi cổ phiếu của công ty mới này được bán trên thị trường OTC hay trên thị trường chứng khoán thì những người chủ sở hữu của chúng sẽ hưởng lợi nhuận siêu ngạch từ việc ăn chênh lệch giá cổ phiếu (do khi cổ phần hóa doanh nghiệp bị định giá thấp hơn giá trị thị trường như trong trường hợp khách sạn Phú Gia Intimex). Trong thế giới mờ ám của những giao dịch nội gián như thế này, việc phân loại các nhóm sở hữu trở nên khó khăn. Những doanh nghiệp tư nhân giành được những “lô đất vàng” ở Hà Nội hay TP. Hồ Chí Minh chắc chắn phải có mối quan hệ mật thiết với một số quan chức nhà nước. Về bản chất, quá trình này không khác nhiều lắm so với quá trình bòn rút tài sản công thông qua tư nhân hóa đại trà ở Nga vào đầu những năm 1990, mặc dù ở Việt Nam, quá trình này xảy ra với tốc độ chậm hơn và mức tập trung của cải vào trong tay một thiểu số thấp hơn.

Một kịch bản thứ hai nhưng không kém phần đáng lo ngại là một số công ty con (đặc biệt là những công ty tài chính) mặc dù không thực sự có tài sản gì ngoài nhãn hiệu được thừa kế từ tập đoàn mẹ nhưng vẫn được IPO với những mức giá khổng lồ. Khi ấy, những nhà đầu tư nhỏ lẻ (nhiều người trong số họ đầu tư bằng những khoản tiết kiệm dành dụm cả đời) do thiếu thông tin vẫn cứ lao vào để cố mua bằng được chút ít cổ phiếu với giá thị trường giờ đã trở nên cao ngất, cao hơn nhiều lần so với giá trị danh nghĩa ban đầu. Kết quả là tiền của những nhà đầu tư nhỏ, thiếu thông tin và hiểu biết đã bị chuyển sang túi của những “đại gia”, đầy đủ thông tin nội bộ và mua được cổ phiếu ngay từ lần phát hành đầu tiên.(*) Những hoạt động như thế này không thể bền vững, và sớm hay muộn thị trường cũng sẽ điều chỉnh. Hậu quả khi ấy không chỉ là nhiều nhà đầu tư nhỏ, thiếu thông tin mất tiền, mà họ còn mất luôn cả niềm tin vào hoạt động quản trị của doanh nghiệp và chính sách của nhà nước.

(*) Có vẻ như sự niêm yết gần đây của Công ty Tài chính Dầu Khí (PVFC) thuộc loại giao dịch này.



Tuesday, March 18, 2008

Việt Nam: Thời kỳ bất an

Mời bà con tham khảo bài đánh giá mới nhất của Ngân hàng Credit Suisse về Kinh tế Việt Nam nhé. Các đánh giá này theo tôi là rất có giá trị trong việc đưa ra các quyết định đầu tư trong trung hạn.

Sau đây là phần trích lược báo cáo Quý II, 2008 về các thị trường mới nổi của Ngân hàng Credit Suisse, ra ngày 12/03/2008:

· Lạm phát và các hậu quả của tín dụng quá mức là những mối quan ngại chính của Việt Nam hiện nay. Dòng vốn ngoại cao kỷ lục và việc mở rộng nền kinh tế nhanh chóng đang gây áp lực giá cả lên hàng loạt các lĩnh vực, và trọng tâm là lương thực và năng lượng. Nhưng tác động lên chỉ số giá cả hàng tiêu dùng (CPI) đang ngày càng mở rộng và được phản ánh trong việc tăng tiền lương, giá tài sản và tăng trưởng tín dụng, cùng với việc xuất hiện các giới hạn về phía cung. Chỉ số CPI tháng Hai lập kỷ lục ở mức 15,7% so với cùng kỳ năm ngoái, mức cao nhất trong vòng 13 năm trở lại đây.

· Hiện nay, chúng tôi cho rằng Chính phủ đang rất thận trọng trong việc giải quyết vấn đề này, nhưng chính sách vĩ mô nên cương quyết hơn. Các cơ quan chức năng muốn hạ kiềm chế lạm phát, nhưng vẫn muốn duy trì tốc độ tăng trưởng và phát triển kinh tế. Bốn lần thực hiện các biện pháp thắt chặt tiền tệ trong những tháng gần đây đã dẫn đến tình trạng khan hiếm tiền đồng và làm cho lãi xuất qua đêm tăng lên đến 41%, những các biện pháp đó vẫn chưa chứng minh được tín hiệu quả của nó. Theo quan điểm của chúng tôi, lạm phát cao và chu kỳ bùng phát-đổ vỡ là một khả năng hiện hữu trong vòng 12 tháng tới.

· Một khả năng là chính sách tỷ giá và chúng tôi cho rằng tỷ giá đồng tiền Việt Nam sẽ tăng 4-5% trong năm nay, và đến cuối năm tỷ giá giữa VND và USD sẽ là khoảng 15.200. Việc nới rộng biên độ tỷ giá lần hai có thể được thực thi trong vòng 3 tháng tới, cũng nằm trong chính sách dài hạn về tỷ giá. Theo chúng tôi, việc nâng tỷ giá một cách đáng kể thẻ hiện lựa chọn “ít xấu hơn” của Chính phủ. Nhưng có thể cần phải nâng tỷ giá lên 12% để làm cân bằng các mất cân đối về cơ cấu trong ngắn hạn, mặc đù các điều chỉnh về thương mại có thể làm xấu hơn nữa tình trạng thâm hụt trong cán cân thanh toán.

· Động thái chính sách bổ xung đang được chờ đợi, gồm có các kiểm soát giá cả có lựa chọn và các đợt tăng lãi xuất và dự trữ bắt buộc trước Quý 3. Các ngân hàng đang ở dưới sức ép tăng lãi suất, nhưng chúng tôi cho rằng tỷ lệ chiết khấu có thể tăng 1% nữa lên thành 7% trong Quý I năm 2009.

· Mặc dù có các vấn đề tài chính, Việt Nam vẫn cho thấy sự tăng trưởng thực tế mạnh mẽ trong trung hạn nếu nền kinh tế có thể duy trì được nền tảng vững chắc của mình. Khu vực tư nhân vẫn rất lành mạnh, được khuyến khích bới đầu tư ổn định và một khu vực tiêu dùng mới nổi. Tiêu dùng cho hạ tầng cơ sở lớn cũng sẽ góp phần đáng kể cho việc tăng trưởng GDP, như các dự án công cộng đã đwocj lên kế hoạch sẽ được tăng tốc trong thời gian tới. Tuy nhiên, chúng tối điều chỉnh lại dự báo của mình từ mức 9,1% xuống 8,5% trong chỉ số tăng GDP, do khả năng ảnh hưởng của các biện pháp kiểm soát lạm phát.

· Xuất khẩu tiếp tục mở rộng, Quý I tăng 30% so với cùng kỳ năm ngoái. Việc gia nhập WTO và phát triển cơ sở xuất khẩu có tác động tăng trưởng trong dài hạn, tuy nhiên nhu cầu cao trong nhập khẩu hàng hóa vốn cho sản xuất và giá cả cao đã làm tăng thậm hụt cán cân thương mại, ước tính lên đến mức 20% GDP so với mức 14% năm 2007. Thâm hụt có thể hạ xuống khi các nhà máy lọc dầu được đưa vào sử dụng vào năm 2009, tuy nhiên, Việt Nam có nhiều khả năng là vẫn thậm hụt thương mại trong vòng 5 năm tới.

· Sự phát triển của thị trường vốn có thể là vẫn yếu trong năm thứ hai liên tiếp do Việt Nam tập trung tăng cường tài chính và cải thiện chất lượng hệ thống ngân hàng và các tổ chức tài chính. Chúng tôi cho rằng tiến độ niêm yết các doanh nghiệp Nhà nước vẫn sẽ diễn ra chậm chạp và kế hoạch niêm yết Vietcombank trị giá 10 tỷ USD bây giào vẫn đang bị trì hoãn. Việc phát hành trái phiếu chính phủ trị giá 1 tỷ USD lại tiếp tục bị trì hoãn, mặc dù việc này không ảnh hưởng xấu đến việc cân bằng ngân sách. Moody đủ tự tin để nâng xếp hạng tín dụng của Việt Nam lên một bậc thành Ba2, nhưng các điều kiện kinh tế có thể thay đổi bất kỳ quyết định nào vượt qua năm nay; các động thái của các tổ chức xếp hạng khác thì dường như không có trong năm 2008.

(Source: “Vietnam: Time to Be Very Nervous”, Credit Suisse, 13 March 2008)